image banner

CÁC CHÚ NHỚ: KHÔNG ĐƯỢC LỘNG QUYỀN

Trong cuộc đời hoạt động cách mạng của mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn quan tâm dạy bảo lực lượng Công an Nhân dân. Mặc dù bận trăm công ngàn việc, Người vẫn dành thời gian đến thăm, động viên và huấn thị để lực lượng Công an hoàn thành xuất sắc các nhiệm vụ được giao. Những lời dạy bảo của Bác được thể hiện từ nhiều việc làm, qua nhiều tình huống của các cán bộ Công an.

CÁC CHÚ NHỚ:  KHÔNG ĐƯỢC LỘNG QUYỀN

Đồng chí Phạm Lê Minh, nguyên phó Cục trưởng Cục Cảnh vệ, kể lại câu chuyện về một lần ông được giao nhiệm vụ bảo vệ Bác. Đó cũng là lần mà ông được Bác chỉ bảo những điều rất thấm thía trong cuộc đời làm Công an của mình.

anh tin bai

Lần đó Bác có chương trình đi dự mít tinh kỷ niệm quốc khánh 2/9 tại Nhà hát lớn thành phố Hà Nội. “Nhận nhiệm vụ, tôi mời anh em trong đơn vị đến họp để phổ biến kế hoạch công tác bảo vệ Bác. Sau khi hoàn tất phương án bảo vệ; tôi thận trọng vào xem lại bản ghi lịch công tác rồi kiểm tra lại tất cả các khâu công việc bảo vệ Bác đi dự mít tinh. Theo kinh nghiệm nghề nghiệp và để đảm bảo tính chính xác theo thời gian làm việc của Bác, tôi tự nhẩm một con toán đơn giản: 7h30 cuộc mít tinh bắt đầu. Đoạn đường từ Phủ Chủ tịch  đi Nhà hát lớn chỉ mất 15 phút. Như vậy 7h15 mời Bác lên xe đi là vừa kịp.

Tôi yên tâm trong tư thế sẵn sàng, mắt luôn luôn theo dõi kim đồng hồ nhích từng giây. Đúng 7h15 tôi mời Bác lên xe. Chiếc xe Pôpêda quen thuộc mà Bác thường dùng hàng ngày bon bon trên đường mà chúng tôi đã định. Nhưng bất ngờ một tình huống xảy ra khiến tôi lúng túng và vô cùng lo ngại. Khi xe Bác vừa đến ngã năm phố Nguyễn Thái Học - Điện Biên - Hàng Bông - Tràng Thi và Phan Bội Châu thì vừa lúc đèn phân luồng giao thông bật đỏ. Đồng chí lái xe nhìn tôi, rồi cho xe từ từ dừng lại đúng vạch quy định. Phía sau xe Bác có hàng chục xe ôtô, xe đạp, xe xích lô. Thấy chiếc xe Bác có ri đô vải kéo kín họ cứ tò mò ngó nghiêng nhìn vào. Phần vì lo Bác trễ giờ cuộc mít tinh, phần sợ bị lộ, đồng bào vây lại quá đông thì trách nhiệm đảm bảo an toàn cho Bác biết xoay sở ra sao? Lúc này, trên xe, Bác vẫn ngồi bình thản như không có gì tỏ ra sốt ruột. Nhìn sang bục điều khiển đèn phân luồng giao thông của cảnh sát giao thông, tôi thấy có một đồng nghiệp đang giải thích gì đó; còn luồng xe thuận chiều đèn xanh vẫn cứ nối đuôi nhau tấp nập từ phía Tràng Thi đổ về. Thời gian cứ như kéo dài thêm. Vì quá lo với trách nhiệm, trong tôi loé ra một ý nghĩ. Tôi thò tay vào túi rút chiếc thẻ công an có gạch đỏ chéo; còn tay kia định bật cửa bước ra khỏi xe để can thiệp ưu tiên cho xe Bác đi. Bác như đọc được ý nghĩ đó của tôi bèn ngăn lại. Bác nói:

- Chú định xuống yêu cầu Cảnh sát ưu tiên cho xe Bác đi phải không? Luật Nhà nước ai cũng phải chấp hành. Xe Bác mà được ưu tiên thì sẽ có hai cái bất lợi. Thứ nhất là xe Bác vi phạm luật, thứ hai là sẽ gây ra không bình thường, mọi người, kể cả những bọn xấu sẽ chú ý.

Nghe Bác dạy, tôi vội dời tay khỏi tay nắm cánh cửa xe, những giọt mồ hôi cứ vã ra chảy dọc theo cột sống, và tôi ngồi yên như phỗng. Cùng lúc đó đèn xanh báo thông đường, chiếc xe chở Bác hoà vào dòng xe và người tiếp tục đi. Rất may hôm đó Bác đến địa điểm cuộc mít tinh vừa khít giờ. Sáng hôm sau tập thể dục xong, Bác lại gần tôi. Như người có tật hay giật mình, nỗi lo về tình huống và ý định việc làm của tôi hôm qua lại trỗi dậy. Chân tay tôi cứ luống cuống như thừa, mãi khi Bác đã đứng bên, tôi mới thưa được với Bác một câu: “Cháu chào Bác ạ”.

Nhận ra thái độ lúng túng của tôi, Bác kéo tôi đi sát lại bên mình, vừa đi Bác vừa dạy đại ý: Các chú làm công tác bảo vệ lãnh đạo Đảng và Nhà nước, thì các chú phải hiểu Nhà nước ta là Nhà nước của dân chứ, bình đẳng và bác ái. Do đó các chú phải nhớ và hết sức thận trọng kẻo đồng bào hiểu nhầm là cậy quyền cậy thế. Công việc của các chú cảnh vệ làm càng bí mật, càng bình thường thì kết quả càng cao. Nghe Bác dạy, càng nghĩ tôi càng thấm thía.
 
Tin tức
Đăng nhập
Thống kê truy cập
  • Đang online: 1
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 1
  • Tất cả: 1